Bên xuân ta nhấp chén men cay
Bỏ hết âu lo bỏ đọa đày
Phố gió, sương giăng che mặt nguyệt
Rượu nồng, tóc rối bỡn người say
Mong manh dáng liễu em mười chín
Ấm áp môi mềm tay ngóng tay
Tình hỡi, giờ này xa chốn ấy
Xuân buồn, ta nhớ! Nhớ lắm thay!
Phạm Phú Quảng